Chào mừng bạn đến với blog của DuyênDuyên!!!

Thế giới rộng lớn vô cùng mà tôi và bạn thì lại nhỏ bé biết bao! Không gian mênh mông và thời gian là vĩnh cửu, làm thế nào để mình gặp nhau đây? Đôi khi những sợi dây vô hình lại là những sợi dây dẻo dai, tôi không hi vọng làm thay đổi điều gì to lớn, tôi chỉ muốn kéo gần khoảng cách và chậm dần thời gian để tôi hiểu chính mình, hiểu về bạn và hiểu về thế giới này nhiều hơn...

Tìm kiếm Blog này

Tôi thích....

  • Tôi thích...
  • Tôi thích đứng trước gương và tưởng tượng mình đang là một MC dẫn chương trình giải trí, hay mình là một diễn viên đang nhập vai cho một cảnh phim nào đó...
  • Tôi thích ngồi tỉ mẩn làm những chiếc vòng đeo tay đơn giản... và lại ngồi hàng giờ chỉ để nghĩ xem tặng nó cho ai... và cuối cùng là quyết định đeo vào cổ con mèo...*_^
  • Tôi thích đi bộ một mình... và có những hành động "kì lạ" ... và cười một mình..

Thứ Sáu, 31 tháng 12, 2010

Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu...

Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu, bây giờ đi sớm về trưa một mình... Tại sao nhiều người lại thích nghe nhạc vàng? Những người sâu lắng và có những trải nghiệm những tâm tư thì nghe nhạc vàng thấy có nhiều thứ cũng tâm trạng cùng suy nghĩ. Với lại, nhạc vàng êm ái, nhẹ nhàng dễ đi vào lòng người. Buồn thì thật buồn, nghèo thật nghèo, đau thật đau nhưng trong cái buồn vẫn có cái vui, cái vui của người đan áo lạnh mùa đông, cái vui của người con xuân nay không về, cái vui của đôi lứa tâm đầu ý hợp, của vợ chồng nghèo vẫn có nhau,...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét