Chào mừng bạn đến với blog của DuyênDuyên!!!

Thế giới rộng lớn vô cùng mà tôi và bạn thì lại nhỏ bé biết bao! Không gian mênh mông và thời gian là vĩnh cửu, làm thế nào để mình gặp nhau đây? Đôi khi những sợi dây vô hình lại là những sợi dây dẻo dai, tôi không hi vọng làm thay đổi điều gì to lớn, tôi chỉ muốn kéo gần khoảng cách và chậm dần thời gian để tôi hiểu chính mình, hiểu về bạn và hiểu về thế giới này nhiều hơn...

Tìm kiếm Blog này

Tôi thích....

  • Tôi thích...
  • Tôi thích đứng trước gương và tưởng tượng mình đang là một MC dẫn chương trình giải trí, hay mình là một diễn viên đang nhập vai cho một cảnh phim nào đó...
  • Tôi thích ngồi tỉ mẩn làm những chiếc vòng đeo tay đơn giản... và lại ngồi hàng giờ chỉ để nghĩ xem tặng nó cho ai... và cuối cùng là quyết định đeo vào cổ con mèo...*_^
  • Tôi thích đi bộ một mình... và có những hành động "kì lạ" ... và cười một mình..

Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Tình yêu

Người ta bảo trong cuộc đời mỗi người chỉ có một nửa hoàn hảo nhất của mình, còn lại là những mảnh ghép tưởng chừng như rất hoàn hảo nhưng khi lắp ghép vào thì lại không hề trùng khớp chút nào. Còn mình thì lại được cô giáo chủ nhiệm tặng cho một câu nói: tình yêu chỉ có một, cái na ná thì rất nhiều. Có lẽ đúng, vì đôi khi người ta có thể cảm nắng hoặc rung rinh nhưng không phải là yêu.
Chẳng biết mình đã yêu thật chưa hay cũng chỉ là một cái na ná thôi? Câu hỏi này không thể trả lời ngay được vì mình biết thời gian là câu trả lời tốt nhất cho mình.
Người ta có thể mất 2 năm, 3 năm, hoặc cũng có thể là chục năm hoặc vài chục năm để tìm được một nửa đích thực. Khi người ta càng lớn tuổi, càng trải nghiệm thì càng dễ nhận biết ra tình yêu đích thực của mình, còn người nóng nảy thì lại có nhiều cái na ná hơn cả.
Tình yêu có thể làm cho người ta trưởng thành chứ không già đi, vì tình yêu đích thực khiến con người tin tưởng, lạc quan và có lí tưởng hơn và biết suy nghĩ hơn. Và tình yêu cũng giống như việc nấu ăn, rất cần liều lĩnh. Một món ăn mới cũng có thể rất ngon và lạ nhưng cũng có thể chẳng vừa miệng ai. Tình yêu cũng giống thế. Nếu không mạo hiểm thì người ta sẽ không biết được cái thú của người giành chiến thắng khi đã trải qua những phút rụng tim như người đứng trên vách đá cao.
Tình yêu cũng cần cảm giác và cảm giác đầu tiên là quan trọng nhất. Và người sống và yêu bằng cảm giác thường dễ yêu nhưng cũng dễ từ bỏ. Nhưng ngoại lệ thì vẫn có nếu đi kèm với niềm tin mạnh mẽ, đó chắc hẳn là người không ồn ào trong tình yêu.
Chúc mọi người luôn yêu bằng cả con tim!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét