
Chiều nay, trời chợt nổi cơn giông vậy mà phòng trọ của mình vẫn chẳng mát hơn được là mấy. Mưa cũng chỉ được vài tích tắc là lại tạnh. Sao nó lại đi qua nhanh thế nhỉ? Mình còn chưa thấy cái mát lạnh của mưa thấm vào từng tế bào mà. Mưa nhanh đến nỗi mà nước không thấm ướt được những chỗ tường nóng khô.
Mưa ở quê là thế nào nhỉ? Là những chiếc lá xanh mướt và lóng lánh, là mấy con vịt lặn ngụp và kêu quạc quạc ầm ầm bên nhà mình, là con mèo nhảy nhót lung tung, chốc chốc mình lại túm lấy nó mà quẳng ra ngoài trời mưa cho cu cậu hớt hải chạy vào và lại liếm liếm, là mẹ lại rũ tóc ra và bảo mình nhổ tóc bạc hay là những người vừa chạy mưa vừa tíu tít gọi nhau... Thích thật đấy!
Mình chỉ thích mưa rào thôi! Nó lúc nào cũng đem đến sự bất ngờ. Mình thích những giọt nước to, đua nhau rơi xuống, thật mạnh mẽ và dứt khoát, vui tươi như vũ khúc... Nó đến và mình cảm nhận được ngay sự ồn ào và náo nhiệt. Nó nóng lạnh cũng rõ ràng. Còn mưa mùa xuân thì nhẹ nhàng và tĩnh lặng; nó lúc nào cũng khiến mình cảm thấy buồn buồn, nhất là mình không thích quần áo mùa đông của mình ẩm mốc, đi lại cũng bất tiện nữa...
Đôi lúc mình cũng vô cảm với mưa lắm! Dù là mưa mùa hạ đi chăng nữa! Mình còn thấy thật xuẩn ngốc khi ước ao này nọ như nô đùa hay ước ao được đi cùng ai đó dưới trời mưa... Có lẽ lúc đó lòng mình thực sự quá khô cằn mà những cơn mưa chợt đến không thể thấm ướt được...
Mưa ở quê là thế nào nhỉ? Là những chiếc lá xanh mướt và lóng lánh, là mấy con vịt lặn ngụp và kêu quạc quạc ầm ầm bên nhà mình, là con mèo nhảy nhót lung tung, chốc chốc mình lại túm lấy nó mà quẳng ra ngoài trời mưa cho cu cậu hớt hải chạy vào và lại liếm liếm, là mẹ lại rũ tóc ra và bảo mình nhổ tóc bạc hay là những người vừa chạy mưa vừa tíu tít gọi nhau... Thích thật đấy!
Mình chỉ thích mưa rào thôi! Nó lúc nào cũng đem đến sự bất ngờ. Mình thích những giọt nước to, đua nhau rơi xuống, thật mạnh mẽ và dứt khoát, vui tươi như vũ khúc... Nó đến và mình cảm nhận được ngay sự ồn ào và náo nhiệt. Nó nóng lạnh cũng rõ ràng. Còn mưa mùa xuân thì nhẹ nhàng và tĩnh lặng; nó lúc nào cũng khiến mình cảm thấy buồn buồn, nhất là mình không thích quần áo mùa đông của mình ẩm mốc, đi lại cũng bất tiện nữa...
Đôi lúc mình cũng vô cảm với mưa lắm! Dù là mưa mùa hạ đi chăng nữa! Mình còn thấy thật xuẩn ngốc khi ước ao này nọ như nô đùa hay ước ao được đi cùng ai đó dưới trời mưa... Có lẽ lúc đó lòng mình thực sự quá khô cằn mà những cơn mưa chợt đến không thể thấm ướt được...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét